徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。
《奉和御制闻早蝉》
分享数: 1
朝代:唐朝 | 作者:徐铉 | 类型:写人|

绿树阴阴惬豫游,早蝉清韵远还收。

唤回昼梦和宫漏,引起微冰助麦秋。

禁柳烟中飞乍觉,御沟声里听偏幽。

群生遂性宸章悦,从此人间不识愁。

拼音
fèng zhì wén zǎo chán
[ [ táng cháo ] ] xuàn
绿 shù yīn yīn qiè yóu zǎo chán qīng yùn yuǎn hái shōu        huàn huí zhòu mèng gōng lòu yǐn wēi bīng zhù mài qiū        jìn liǔ yān zhōng fēi zhà jiào gōu shēng tīng piān yōu        qún shēng suí xìng chén zhāng yuè cóng rén jiān shí chóu       
奉和御制闻早蝉注音
  • fèng
    zhì
    wén
    zǎo
    chán
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xuàn
  • 绿
    shù
    yīn
    yīn
    qiè
    yóu
    zǎo
    chán
    qīng
    yùn
    yuǎn
    hái
    shōu
    huàn
    huí
    zhòu
    mèng
    gōng
    lòu
    yǐn
    wēi
    bīng
    zhù
    mài
    qiū
    jìn
    liǔ
    yān
    zhōng
    fēi
    zhà
    jiào
    gōu
    shēng
    tīng
    piān
    yōu
    qún
    shēng
    suí
    xìng
    chén
    zhāng
    yuè
    cóng
    rén
    jiān
    shí
    chóu