(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《奉和对雨闲吟之什》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:李至 | 类型:写雨|写风|写马|

南风吹雨骤还收,五月帘栊却似秋。

陌上莫嫌行未得,田中应待足方休。

休垂折角冲寒点,马浸障泥过漫流。

遥羡文昌新右相,醉吟时伏一金瓯。

拼音
fèng duì xián yín zhī shí
[ [ sòng cháo ] ] zhì
nán fēng chuī zhòu hái shōu yuè lián lóng què qiū        shàng xián háng wèi tián zhōng yīng dài fāng xiū        xiū chuí shé jiǎo chōng hán diǎn jìn zhàng guò màn liú        yáo xiàn wén chāng xīn yòu xiàng zuì yín shí jīn ōu       
奉和对雨闲吟之什注音
  • fèng
    duì
    xián
    yín
    zhī
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • nán
    fēng
    chuī
    zhòu
    hái
    shōu
    yuè
    lián
    lóng
    què
    qiū
    shàng
    xián
    háng
    wèi
    tián
    zhōng
    yīng
    dài
    fāng
    xiū
    xiū
    chuí
    shé
    jiǎo
    chōng
    hán
    diǎn
    jìn
    zhàng
    guò
    màn
    liú
    yáo
    xiàn
    wén
    chāng
    xīn
    yòu
    xiàng
    zuì
    yín
    shí
    jīn
    ōu