刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。
《太常引·临流相唤百东坡》
分享数: 5
朝代:元朝 | 作者:刘因 | 类型:写雨|写风|

临流相唤百东坡。

君试舞,我当歌。

不乐欲如何。

看白发、今年渐多。

青天白日,斜风细雨,尽付一渔蓑。

天地作行窝。

把万物、都名太和。

拼音
tài cháng yǐn · · lín liú xiàng huàn bǎi dōng
[ [ yuán cháo ] ] liú yīn
lín liú xiàng huàn bǎi dōng        jun1 shì dāng               kàn bái jīn nián jiàn duō        qīng tiān bái xié fēng jìn suō        tiān zuò háng        wàn dōu míng tài       
太常引·临流相唤百东坡注音
  • tài
    cháng
    yǐn
    ·
    ·
    lín
    liú
    xiàng
    huàn
    bǎi
    dōng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yīn
  • lín
    liú
    xiàng
    huàn
    bǎi
    dōng
    jun1
    shì
    dāng
    kàn
    bái
    jīn
    nián
    jiàn
    duō
    qīng
    tiān
    bái
    xié
    fēng
    jìn
    suō
    tiān
    zuò
    háng
    wàn
    dōu
    míng
    tài