王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。

王禹偁其它作品精选

zuopinjingxuan

《太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵挽·六》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写草|

曾拜四章辞相府,又陈三表罢留司。

朝廷年德刘仁轨,终始功名郭子仪。

印锁黄金尘暗澹,堂闲绿野草离披。

吾君若念先朝旧,应似文贞御制碑。

拼音
tài shī zhōng shū lìng wèi guó gōng zèng shàng shū lìng zhuī fēng zhēn dìng wáng zhào wǎn · · liù
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
céng bài zhāng xiàng yòu chén sān biǎo liú        cháo tíng nián liú rén guǐ zhōng shǐ gōng míng guō        yìn suǒ huáng jīn chén àn dàn táng xián 绿 cǎo        jun1 ruò niàn xiān cháo jiù yīng wén zhēn zhì bēi       
太师中书令魏国公册赠尚书令追封真定王赵挽·六注音
  • tài
    shī
    zhōng
    shū
    lìng
    wèi
    guó
    gōng
    zèng
    shàng
    shū
    lìng
    zhuī
    fēng
    zhēn
    dìng
    wáng
    zhào
    wǎn
    ·
    ·
    liù
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • céng
    bài
    zhāng
    xiàng
    yòu
    chén
    sān
    biǎo
    liú
    cháo
    tíng
    nián
    liú
    rén
    guǐ
    zhōng
    shǐ
    gōng
    míng
    guō
    yìn
    suǒ
    huáng
    jīn
    chén
    àn
    dàn
    táng
    xián
    绿
    cǎo
    jun1
    ruò
    niàn
    xiān
    cháo
    jiù
    yīng
    wén
    zhēn
    zhì
    bēi