(1236—?)台州宁海人,字舜侯,一字景薛。理宗宝祐四年进士。仕终承直郎。尝以文见吴子良,子良称其异禀灵识,如汉之贾谊。后以文学名。宋亡不仕,避地奉化,与戴表元友善,表元之学,得力于岳祥为多。尝读书于阆风台,人称阆风先生。著述统名《阆风集》。► 舒岳祥的诗文(840篇)
《天门山》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:舒岳祥 | 类型:写人|写桥|写云|

烟树连天远,渔樵两地分。

仙舟沧海路,僧锡石桥云。

落日人行少,空村犬吠闻。

谁知隐沦者,绝迹在人群。

拼音
tiān mén shān
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
yān shù lián tiān yuǎn qiáo liǎng fèn        xiān zhōu cāng hǎi sēng shí qiáo yún        luò rén háng shǎo kōng cūn quǎn fèi wén        shuí zhī yǐn lún zhě jué zài rén qún       
天门山注音
  • tiān
    mén
    shān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • yān
    shù
    lián
    tiān
    yuǎn
    qiáo
    liǎng
    fèn
    xiān
    zhōu
    cāng
    hǎi
    sēng
    shí
    qiáo
    yún
    luò
    rén
    háng
    shǎo
    kōng
    cūn
    quǎn
    fèi
    wén
    shuí
    zhī
    yǐn
    lún
    zhě
    jué
    zài
    rén
    qún