「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《天仙子·惨惨霜林冬欲尽》
分享数: 6
朝代:宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写雨|写人|写梅|

惨惨霜林冬欲尽。

又是溪梅寒弄影。

矮窗曲屋夜烧香,人已静。

灯垂炉。

点滴芭蕉和雨听。

约个归期犹未定。

一夜梦魂终不稳。

知他勾得许多情,真个闷。

无人问。

说与画楼应不信。

拼音
tiān xiān · · cǎn cǎn shuāng lín dōng jìn
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
cǎn cǎn shuāng lín dōng jìn        yòu shì méi hán nòng yǐng        ǎi chuāng shāo xiāng rén jìng        dēng chuí        diǎn jiāo tīng        yuē guī yóu wèi dìng        mèng hún zhōng wěn        zhī gōu duō qíng zhēn mèn        rén wèn        shuō huà lóu yīng xìn       
天仙子·惨惨霜林冬欲尽注音
  • tiān
    xiān
    ·
    ·
    cǎn
    cǎn
    shuāng
    lín
    dōng
    jìn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • cǎn
    cǎn
    shuāng
    lín
    dōng
    jìn
    yòu
    shì
    méi
    hán
    nòng
    yǐng
    ǎi
    chuāng
    shāo
    xiāng
    rén
    jìng
    dēng
    chuí
    diǎn
    jiāo
    tīng
    yuē
    guī
    yóu
    wèi
    dìng
    mèng
    hún
    zhōng
    wěn
    zhī
    gōu
    duō
    qíng
    zhēn
    mèn
    rén
    wèn
    shuō
    huà
    lóu
    yīng
    xìn