程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」
《夜登钓石》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:程珌 | 类型:

颇忆严君濑,还寻钓石缘。

邻鸡方吣月,边雁恰书天。

句秀来仙白,声和应乐全。

展编真一快,如放五如船。

拼音
dēng diào shí
[ [ sòng cháo ] ] chéng
yán jun1 lài hái xún diào shí yuán        lín fāng qìn yuè biān yàn qià shū tiān        xiù lái xiān bái shēng yīng quán        zhǎn biān zhēn kuài fàng chuán       
夜登钓石注音
  • dēng
    diào
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • yán
    jun1
    lài
    hái
    xún
    diào
    shí
    yuán
    lín
    fāng
    qìn
    yuè
    biān
    yàn
    qià
    shū
    tiān
    xiù
    lái
    xiān
    bái
    shēng
    yīng
    quán
    zhǎn
    biān
    zhēn
    kuài
    fàng
    chuán