(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《夏日直秘阁》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:写鸟|写茶|

蓬阁清虚称野情,华阳巾稳葛衣轻。

垂帘不见喧嚣事,尽日唯闻禽鸟声。

小桧影中铺砚席,矮槐阴下著茶铛。

却愁穷巷晚归去,尘土满街冲热行。

拼音
xià zhí
[ [ sòng cháo ] ] zhì
péng qīng chēng qíng huá yáng jīn wěn qīng        chuí lián jiàn xuān xiāo shì jìn wéi wén qín niǎo shēng        xiǎo guì yǐng zhōng yàn ǎi huái yīn xià zhe chá chēng        què chóu qióng xiàng wǎn guī chén mǎn jiē chōng háng       
夏日直秘阁注音
  • xià
    zhí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • péng
    qīng
    chēng
    qíng
    huá
    yáng
    jīn
    wěn
    qīng
    chuí
    lián
    jiàn
    xuān
    xiāo
    shì
    jìn
    wéi
    wén
    qín
    niǎo
    shēng
    xiǎo
    guì
    yǐng
    zhōng
    yàn
    ǎi
    huái
    yīn
    xià
    zhe
    chá
    chēng
    què
    chóu
    qióng
    xiàng
    wǎn
    guī
    chén
    mǎn
    jiē
    chōng
    háng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1