程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」

程珌其它作品精选

zuopinjingxuan

《壶中天-念奴娇》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写雪|写水|写人|写湖|

日躔东井,正轮囷桂影,十分光洁。

火令方中符国运,天与非常英杰。

荦荦平生,眼空宇宙,绿发千寻雪。

笑谈一镇,单于底事心慑。

晚岁佛地功深,人间富贵,五湖烟水阔。

谁遣心期事左,须酬满、麒麟勋业。

又也何妨,长生仙箓,已在黄金阙。

中原恢拓,要公归任调燮。

拼音
zhōng tiān - - niàn jiāo
[ [ sòng cháo ] ] chéng
chán dōng jǐng zhèng lún qūn guì yǐng shí fèn guāng jié        huǒ lìng fāng zhōng guó yùn tiān fēi cháng yīng jié        luò luò píng shēng yǎn kōng zhòu 绿 qiān xún xuě        xiào tán zhèn dān shì xīn shè        wǎn suì gōng shēn rén jiān guì yān shuǐ kuò        shuí qiǎn xīn shì zuǒ chóu mǎn lín xūn        yòu fáng zhǎng shēng xiān zài huáng jīn què        zhōng yuán huī tuò yào gōng guī rèn diào xiè       
壶中天-念奴娇注音
  • zhōng
    tiān
    -
    -
    niàn
    jiāo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • chán
    dōng
    jǐng
    zhèng
    lún
    qūn
    guì
    yǐng
    shí
    fèn
    guāng
    jié
    huǒ
    lìng
    fāng
    zhōng
    guó
    yùn
    tiān
    fēi
    cháng
    yīng
    jié
    luò
    luò
    píng
    shēng
    yǎn
    kōng
    zhòu
    绿
    qiān
    xún
    xuě
    xiào
    tán
    zhèn
    dān
    shì
    xīn
    shè
    wǎn
    suì
    gōng
    shēn
    rén
    jiān
    guì
    yān
    shuǐ
    kuò
    shuí
    qiǎn
    xīn
    shì
    zuǒ
    chóu
    mǎn
    lín
    xūn
    yòu
    fáng
    zhǎng
    shēng
    xiān
    zài
    huáng
    jīn
    què
    zhōng
    yuán
    huī
    tuò
    yào
    gōng
    guī
    rèn
    diào
    xiè

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1