程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」

经典名句

rementuijian

《水调歌头》
分享数:221
朝代: 宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写景|写雨|写山|写水|长江|

登甘露寺多景楼望淮有感天地本无际,南北竟谁分?楼前多景,中原一恨杳难论。

却似长江万里,忽有孤山两点,点破水晶盆。

为借鞭霆力,驱去附昆仑。

望淮阴,兵冶处,俨然存。

看来天意,止欠士雅与刘琨。

三拊当时顽石,唤醒隆中一老,细与酌芳尊。

孟夏正须雨,一洗北尘昏。

拼音
shuǐ diào tóu
[ [ sòng cháo ] ] chéng
dēng gān duō jǐng lóu wàng huái yǒu gǎn tiān běn , , nán běi jìng shuí fèn ? ? lóu qián duō jǐng , , zhōng yuán hèn yǎo nán lùn       
què zhǎng jiāng wàn , , yǒu shān liǎng diǎn , , diǎn shuǐ jīng pén       
wéi jiè biān tíng , , kūn lún       
wàng huái yīn , , bīng chù , , yǎn rán cún       
kàn lái tiān , , zhǐ qiàn shì liú kūn       
sān dāng shí wán shí , , huàn xǐng lóng zhōng lǎo , , zhuó fāng zūn       
mèng xià zhèng , , běi chén hūn
水调歌头注音
  • shuǐ
    diào
    tóu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • dēng
    gān
    duō
    jǐng
    lóu
    wàng
    huái
    yǒu
    gǎn
    tiān
    běn
    ,
    ,
    nán
    běi
    jìng
    shuí
    fèn
    ?
    ?
    lóu
    qián
    duō
    jǐng
    ,
    ,
    zhōng
    yuán
    hèn
    yǎo
    nán
    lùn
  • què
    zhǎng
    jiāng
    wàn
    ,
    ,
    yǒu
    shān
    liǎng
    diǎn
    ,
    ,
    diǎn
    shuǐ
    jīng
    pén
  • wéi
    jiè
    biān
    tíng
    ,
    ,
    kūn
    lún
  • wàng
    huái
    yīn
    ,
    ,
    bīng
    chù
    ,
    ,
    yǎn
    rán
    cún
  • kàn
    lái
    tiān
    ,
    ,
    zhǐ
    qiàn
    shì
    liú
    kūn
  • sān
    dāng
    shí
    wán
    shí
    ,
    ,
    huàn
    xǐng
    lóng
    zhōng
    lǎo
    ,
    ,
    zhuó
    fāng
    zūn
  • mèng
    xià
    zhèng
    ,
    ,
    běi
    chén
    hūn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1