杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。

杨维桢其它作品精选

zuopinjingxuan

《城东宴》
分享数: 2
朝代:元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写人|人生|写草|

青骢辔,金牛车,一时宾从高阳徒。

城东邸第三四区,天气淡荡春三初,主人爱客倾中厨。

卜欢不知清夜徂,绢缨绝烛欢有余,卷波令格兵法诛。

客狂起舞作旋胡,主亦击缶呼呜呜,人生浮草无根株。

齿发日悴颜日枯,含珠乌能润黄垆,今日不乐将何如?

君不见城南相国斫棺杀枯颅,身名只共葅醢俱,仕宦何用执金吾!

拼音
chéng dōng yàn
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
qīng cōng pèi jīn niú chē shí bīn cóng gāo yáng        chéng dōng sān tiān dàn dàng chūn sān chū zhǔ rén ài qīng zhōng chú        bo huān zhī qīng juàn yīng jué zhú huān yǒu juàn lìng bīng zhū        kuáng zuò xuán zhǔ fǒu rén shēng cǎo gēn zhū        chǐ 齿 cuì yán hán zhū néng rùn huáng jīn jiāng ? ?        jun1 jiàn chéng nán xiàng guó zhuó guān shā shēn míng zhī gòng hǎi shì huàn yòng zhí jīn
城东宴注音
  • chéng
    dōng
    yàn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • qīng
    cōng
    pèi
    jīn
    niú
    chē
    shí
    bīn
    cóng
    gāo
    yáng
    chéng
    dōng
    sān
    tiān
    dàn
    dàng
    chūn
    sān
    chū
    zhǔ
    rén
    ài
    qīng
    zhōng
    chú
    bo
    huān
    zhī
    qīng
    juàn
    yīng
    jué
    zhú
    huān
    yǒu
    juàn
    lìng
    bīng
    zhū
    kuáng
    zuò
    xuán
    zhǔ
    fǒu
    rén
    shēng
    cǎo
    gēn
    zhū
    chǐ
    齿
    cuì
    yán
    hán
    zhū
    néng
    rùn
    huáng
    jīn
    jiāng
    ?
    ?
    jun1
    jiàn
    chéng
    nán
    xiàng
    guó
    zhuó
    guān
    shā
    shēn
    míng
    zhī
    gòng
    hǎi
    shì
    huàn
    yòng
    zhí
    jīn