(1545—1607)明山东东阿人,字可远,更字无垢。于慎思弟。隆庆二年进士。万历初历修撰、日讲官,以论张居正“夺情”,触其怒。以疾归。居正死后复起。时居正家被抄没,慎行劝任其事者应念居正母及诸子颠沛可伤。累迁礼部尚书。明习典制,诸大礼多所裁定。以请神宗早立太子,去官家居十余年。万历三十五年,廷推阁臣,以太子少保兼东阁大学士,入参机务,以病不能任职。旋卒,谥文定。学问贯穿百家,通晓掌故。与冯琦并为一时文学之冠。有《谷城山馆诗文集》。
《在告书怀柬可大》
分享数: 5
朝代:明朝 | 作者:于慎行 | 类型:写雨|思归|写鱼|

金门何事转愁予,日见红尘上锦裾。

祗为思归常数雁,几因多病欲焚鱼。

乡心瓦上三更雨,客计床头数卷书。

幸藉旬休聊闭阁,文园从此卧相如。

拼音
zài gào shū huái 怀 jiǎn
[ [ míng cháo ] ] shèn háng
jīn mén shì zhuǎn chóu jiàn hóng chén shàng jǐn        zhī wéi guī cháng shù yàn yīn duō bìng fén        xiāng xīn shàng sān gèng chuáng tóu shù juàn shū        xìng jiè xún xiū liáo wén yuán cóng xiàng       
在告书怀柬可大注音
  • zài
    gào
    shū
    huái
    怀
    jiǎn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    shèn
    háng
  • jīn
    mén
    shì
    zhuǎn
    chóu
    jiàn
    hóng
    chén
    shàng
    jǐn
    zhī
    wéi
    guī
    cháng
    shù
    yàn
    yīn
    duō
    bìng
    fén
    xiāng
    xīn
    shàng
    sān
    gèng
    chuáng
    tóu
    shù
    juàn
    shū
    xìng
    jiè
    xún
    xiū
    liáo
    wén
    yuán
    cóng
    xiàng