杜衍(978年—1057年3月17日),字世昌。越州山阴(今浙江绍兴)人。北宋名臣,唐朝名相杜佑之后。大中祥符元年(1008年),杜衍登进士第,补扬州观察推官,历知乾、扬、天雄、永兴、并等州军,以善于治狱闻名。庆历七年(1047年),以太子少师致仕,累加至太子太师,封祁国公。杜衍寓居南都十年后,于嘉祐二年(1057年)去世,年八十。获赠司徒兼侍中,谥号“正献”。杜衍善诗,工书法,所写正、行、草书皆有章法,为世人推重。《两宋名贤小集》收有《杜祁公摭

杜衍其它作品精选

zuopinjingxuan

《圣俞诗名闻固久矣加有好事者时传新什至此每》
分享数: 6
朝代:宋朝 | 作者:杜衍 | 类型:

李杜诗垂不配名,君能刻意继芳馨。

清才绰绰臻神妙,逸韵飘飘入杳冥。

动与四方明得失,时教万物被丹青。

斯文期主宜推轂,无使沉吟向外庭。

拼音
shèng shī míng wén jiǔ jiā yǒu hǎo shì zhě shí chuán xīn shí zhì měi
[ [ sòng cháo ] ] yǎn
shī chuí pèi míng jun1 néng fāng xīn        qīng cái chāo chāo zhēn shén miào yùn piāo piāo yǎo míng        dòng fāng míng shī shí jiāo wàn bèi dān qīng        wén zhǔ tuī shǐ 使 chén yín xiàng wài tíng       
圣俞诗名闻固久矣加有好事者时传新什至此每注音
  • shèng
    shī
    míng
    wén
    jiǔ
    jiā
    yǒu
    hǎo
    shì
    zhě
    shí
    chuán
    xīn
    shí
    zhì
    měi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yǎn
  • shī
    chuí
    pèi
    míng
    jun1
    néng
    fāng
    xīn
    qīng
    cái
    chāo
    chāo
    zhēn
    shén
    miào
    yùn
    piāo
    piāo
    yǎo
    míng
    dòng
    fāng
    míng
    shī
    shí
    jiāo
    wàn
    bèi
    dān
    qīng
    wén
    zhǔ
    tuī
    shǐ
    使
    chén
    yín
    xiàng
    wài
    tíng