释宗杲(1089~1163),字昙晦,江南东路宣州宁国(今安徽宁国)人,俗姓奚,临济宗僧人,是宋代禅宗史上“看话禅”派的创始人,法名妙喜,赐号“大慧普觉禅师”。宗杲生活于北、南宋之际,在南渡后倡明儒佛渗透、回应儒家辟佛方面立下大功。他不仅是连结南北两宋僧人与儒学的重要环节,而且也是南宋佛教史上最具代表性的人物。► 释宗杲的诗文(273篇)
《圜悟和尚赞三首》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:释宗杲 | 类型:写人|江南|寄语|写酒|

道大德备之词,先师之真。

此处无金二两,俗人酤酒三升。

超佛越祖之谈,赞师之禅。

削圆方竹杖,鞔却此茸毡。

无可谕,无可说,正是守著击驴橛。

那堪更言七坐道场三奉诏旨,大似郑州出曹门,且喜没交涉。

降此之外,毕竟如何。

江南两浙,春寒秋热。

寄语诸方,不要饶舌。

拼音
huán shàng zàn sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì zōng gǎo
dào bèi zhī xiān shī zhī zhēn        chù jīn èr liǎng rén jiǔ sān shēng        chāo yuè zhī tán zàn shī zhī chán        xuē yuán fāng zhú zhàng mán què róng zhān        shuō zhèng shì shǒu zhe jué        kān gèng yán zuò dào chǎng sān fèng zhào zhǐ zhèng zhōu chū cáo mén qiě méi jiāo shè        jiàng zhī wài jìng        jiāng nán liǎng zhè chūn hán qiū        zhū fāng yào ráo shé       
圜悟和尚赞三首注音
  • huán
    shàng
    zàn
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    zōng
    gǎo
  • dào
    bèi
    zhī
    xiān
    shī
    zhī
    zhēn
    chù
    jīn
    èr
    liǎng
    rén
    jiǔ
    sān
    shēng
    chāo
    yuè
    zhī
    tán
    zàn
    shī
    zhī
    chán
    xuē
    yuán
    fāng
    zhú
    zhàng
    mán
    què
    róng
    zhān
    shuō
    zhèng
    shì
    shǒu
    zhe
    jué
    kān
    gèng
    yán
    zuò
    dào
    chǎng
    sān
    fèng
    zhào
    zhǐ
    zhèng
    zhōu
    chū
    cáo
    mén
    qiě
    méi
    jiāo
    shè
    jiàng
    zhī
    wài
    jìng
    jiāng
    nán
    liǎng
    zhè
    chūn
    hán
    qiū
    zhū
    fāng
    yào
    ráo
    shé