李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。

李廌其它作品精选

zuopinjingxuan

《四逸台》
分享数: 7
朝代:宋朝 | 作者:李廌 | 类型:写人|写草|对月|写云|

异时常独饮,对月成三人。

已喜三士游,况遇金城辛。

洧渊俯龙室,废台干白云。

委径已就荒,九仞将遂湮。

飘然如四鹤,蹑屐披荆榛。

北冈翻波涛,南岫列嶙峋。

登台与佳名,大笔书苍珉。

占此泉石清,坐使草大春。

诸公廊庙材,我期兹隐沦。

拼音
tái
[ [ sòng cháo ] ] zhì
shí cháng yǐn duì yuè chéng sān rén        sān shì yóu kuàng jīn chéng xīn        wěi yuān lóng shì fèi tái gàn bái yún        wěi jìng jiù huāng jiǔ rèn jiāng suí yān        piāo rán niè jīng zhēn        běi gāng fān tāo nán xiù liè lín xún        dēng tái jiā míng shū cāng mín        zhàn quán shí qīng zuò shǐ 使 cǎo chūn        zhū gōng láng miào cái yǐn lún       
四逸台注音
  • tái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • shí
    cháng
    yǐn
    duì
    yuè
    chéng
    sān
    rén
    sān
    shì
    yóu
    kuàng
    jīn
    chéng
    xīn
    wěi
    yuān
    lóng
    shì
    fèi
    tái
    gàn
    bái
    yún
    wěi
    jìng
    jiù
    huāng
    jiǔ
    rèn
    jiāng
    suí
    yān
    piāo
    rán
    niè
    jīng
    zhēn
    běi
    gāng
    fān
    tāo
    nán
    xiù
    liè
    lín
    xún
    dēng
    tái
    jiā
    míng
    shū
    cāng
    mín
    zhàn
    quán
    shí
    qīng
    zuò
    shǐ
    使
    cǎo
    chūn
    zhū
    gōng
    láng
    miào
    cái
    yǐn
    lún