皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称"皮陆"。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。
《正乐府十篇。卒妻怨》
分享数:186
朝代: 唐朝 | 作者:皮日休 | 类型:写人|官吏|

河湟戍卒去,一半多不回。

家有半菽食,身为一囊灰。

官吏按其籍,伍中斥其妻。

处处鲁人髽,家家杞妇哀。

少者任所归,老者无所携。

况当札瘥年,米粒如琼瑰。

累累作饿殍,见之心若摧。

其夫死锋刃,其室委尘埃。

其命即用矣,其赏安在哉。

岂无黔敖恩,救此穷饿骸。

拼音
zhèng shí piān yuàn
[ [ táng cháo ] ] xiū
huáng shù , , bàn duō huí       
jiā yǒu bàn shū shí , , shēn wéi náng huī       
guān àn , , zhōng chì       
chù chù rén zhuā , , jiā jiā āi       
shǎo zhě rèn suǒ guī , , lǎo zhě suǒ xié       
kuàng dāng zhá chài nián , , qióng guī       
lèi lèi zuò è 饿 piǎo , , jiàn zhī xīn ruò cuī       
fēng rèn , , shì wěi chén āi       
mìng yòng , , shǎng ān zài zāi       
qián áo ēn , , jiù qióng è 饿 hái
正乐府十篇。卒妻怨注音
  • zhèng
    shí
    piān
    yuàn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xiū
  • huáng
    shù
    ,
    ,
    bàn
    duō
    huí
  • jiā
    yǒu
    bàn
    shū
    shí
    ,
    ,
    shēn
    wéi
    náng
    huī
  • guān
    àn
    ,
    ,
    zhōng
    chì
  • chù
    chù
    rén
    zhuā
    ,
    ,
    jiā
    jiā
    āi
  • shǎo
    zhě
    rèn
    suǒ
    guī
    ,
    ,
    lǎo
    zhě
    suǒ
    xié
  • kuàng
    dāng
    zhá
    chài
    nián
    ,
    ,
    qióng
    guī
  • lèi
    lèi
    zuò
    è
    饿
    piǎo
    ,
    ,
    jiàn
    zhī
    xīn
    ruò
    cuī
  • fēng
    rèn
    ,
    ,
    shì
    wěi
    chén
    āi
  • mìng
    yòng
    ,
    ,
    shǎng
    ān
    zài
    zāi
  • qián
    áo
    ēn
    ,
    ,
    jiù
    qióng
    è
    饿
    hái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1