嵇康(224-263,一说223-262),字叔夜,汉族,三国时期魏国谯郡铚县(今安徽省宿州市西)人。著名思想家、音乐家、文学家。正始末年与阮籍等竹林名士共倡玄学新风,主张“越名教而任自然”、“审贵贱而通物情”,为“竹林七贤”的精神领袖。曾娶曹操曾孙女,官曹魏中散大夫,世称嵇中散。后因得罪钟会,为其构陷,而被司马昭处死。

嵇康其它作品精选

zuopinjingxuan

《四言诗十一首 其七》
分享数: 2
朝代:汉朝 | 作者:嵇康 | 类型:写风|写水|写云|

泆泆白云。

顺风而回。

渊渊绿水。

盈坎而颓。

乘流远逝。

自躬兰隈。

杖策答诸。

纳之素怀。

长啸清原。

惟以告哀。

拼音
yán shī shí shǒu
[ [ hàn cháo ] ] kāng
bái yún        shùn fēng ér huí        yuān yuān 绿 shuǐ        yíng kǎn ér tuí        chéng liú yuǎn shì        gōng lán wēi        zhàng zhū        zhī huái 怀        zhǎng xiào qīng yuán        wéi gào āi       
四言诗十一首 其七注音
  • yán
    shī
    shí
    shǒu
     
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    kāng
  • bái
    yún
    shùn
    fēng
    ér
    huí
    yuān
    yuān
    绿
    shuǐ
    yíng
    kǎn
    ér
    tuí
    chéng
    liú
    yuǎn
    shì
    gōng
    lán
    wēi
    zhàng
    zhū
    zhī
    huái
    怀
    zhǎng
    xiào
    qīng
    yuán
    wéi
    gào
    āi