(1087—1154)宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。
《喜雨寄上饶守》
分享数: 4
朝代:宋朝 | 作者:王洋 | 类型:写雨|写云|

东村丛祠闻伐鼓,西村巫家女儿舞。

满城增笑半悲啼,唯有使君心独苦。

使君日日拜土龙,尊彝净洁笾豆丰。

公厨弥月不御肉,七十行老筋力弃。

明明上天采民誉,先使千嶂云朣胧。

知公不肯爱珠玉,非玉非珠只雨粟。

如今万室动歌弦,稳何千箱满穜稑。

不须袞袞谈政理,但持此事献天子。

从来上瑞是丰年,会有徵书封下玺。

有如不掩造物功,尽付妙手归长空。

长空冥冥不可名,请公便作喜雨亭。

拼音
shàng ráo shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng yáng
dōng cūn cóng wén 西 cūn jiā ér        mǎn chéng zēng xiào bàn bēi wéi yǒu shǐ 使 jun1 xīn        shǐ 使 jun1 bài lóng zūn jìng jié biān dòu fēng        gōng chú yuè ròu shí háng lǎo jīn        míng míng shàng tiān cǎi mín xiān shǐ 使 qiān zhàng yún tóng lóng        zhī gōng kěn ài zhū fēi fēi zhū zhī        jīn wàn shì dòng xián wěn qiān xiāng mǎn tóng        gǔn gǔn tán zhèng dàn chí shì xiàn tiān        cóng lái shàng ruì shì fēng nián huì yǒu zhēng shū fēng xià        yǒu yǎn zào gōng jìn miào shǒu guī zhǎng kōng        zhǎng kōng míng míng míng qǐng gōng biàn 便 zuò tíng       
喜雨寄上饶守注音
  • shàng
    ráo
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    yáng
  • dōng
    cūn
    cóng
    wén
    西
    cūn
    jiā
    ér
    mǎn
    chéng
    zēng
    xiào
    bàn
    bēi
    wéi
    yǒu
    shǐ
    使
    jun1
    xīn
    shǐ
    使
    jun1
    bài
    lóng
    zūn
    jìng
    jié
    biān
    dòu
    fēng
    gōng
    chú
    yuè
    ròu
    shí
    háng
    lǎo
    jīn
    míng
    míng
    shàng
    tiān
    cǎi
    mín
    xiān
    shǐ
    使
    qiān
    zhàng
    yún
    tóng
    lóng
    zhī
    gōng
    kěn
    ài
    zhū
    fēi
    fēi
    zhū
    zhī
    jīn
    wàn
    shì
    dòng
    xián
    wěn
    qiān
    xiāng
    mǎn
    tóng
    gǔn
    gǔn
    tán
    zhèng
    dàn
    chí
    shì
    xiàn
    tiān
    cóng
    lái
    shàng
    ruì
    shì
    fēng
    nián
    huì
    yǒu
    zhēng
    shū
    fēng
    xià
    yǒu
    yǎn
    zào
    gōng
    jìn
    miào
    shǒu
    guī
    zhǎng
    kōng
    zhǎng
    kōng
    míng
    míng
    míng
    qǐng
    gōng
    biàn
    便
    zuò
    tíng