汪炎昶(一二六一~一三三八),字懋远,婺源(今属江西)人。幼励志力学,受学于孙嵩,得程朱性理之要。宋亡,与同里江凯隐于婺源山中,名其所居为雪瓷,自号古逸民,学者称古逸先生。元惠宗至元四年卒,年七十八。有《古逸民先生集》二卷。事见本集附录《汪古逸民先生行状》。 汪炎昶诗,以《宛委别藏》本为底本,并新辑集外诗编为一卷。
《喜雨》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:汪炎昶 | 类型:写雨|

俗雨天如惜,先为数日阴。

碎声绚满树,残照已穿林。

暂喜还成闷,因嗟已作吟。

固应私此坏,潜渍待更深。

拼音
[ [ sòng cháo ] ] wāng yán chǎng
tiān xiān wéi shù yīn        suì shēng xuàn mǎn shù cán zhào chuān 穿 lín        zàn hái chéng mèn yīn jiē zuò yín        yīng huài qián dài gèng shēn       
喜雨注音
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wāng
    yán
    chǎng
  • tiān
    xiān
    wéi
    shù
    yīn
    suì
    shēng
    xuàn
    mǎn
    shù
    cán
    zhào
    chuān
    穿
    lín
    zàn
    hái
    chéng
    mèn
    yīn
    jiē
    zuò
    yín
    yīng
    huài
    qián
    dài
    gèng
    shēn