蔡伸(1088—1156)字伸道,号友古居士,莆田(今属福建)人,蔡襄孙。政和五年(1115)进士。宣和年间,出知潍州北海县、通判徐州。赵构以康王开大元帅幕府,伸间道谒军门,留置幕府。南渡后,通判真州,除知滁州。秦桧当国,以赵鼎党被罢,主管台州崇道观。绍兴九年(1139),起知徐州,改知德安府。后为浙东安抚司参谋官,提举崇道观。绍兴二十六年卒,年六十九。《宋史翼》有传。伸少有文名,擅书法,得祖襄笔意。工词,与向子諲同官彭城漕属,屡有酬赠。有《友古居士词》一卷。 存词175首。
《喜迁莺·青娥呈瑞》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:蔡伸 | 类型:写花|写水|写人|写梅|写云|

青娥呈瑞。

正惨惨暮寒,同云千里。

剪水飞花,渐渐瑶英,密洒翠筠声细。

邃馆静深,金铺半掩,重帘垂地。

明窗外。

伴疏梅潇洒,玉肌香腻。

幽人当此际。

醒魂照影,永漏愁无寐。

强拊清尊,慵添宝鸭,谁会黯然情味。

幸有赏心人,奈咫尺、重门深闭。

今夜里。

算忍教孤负,浓香鸳被。

拼音
qiān yīng · · qīng é chéng ruì
[ [ sòng cháo ] ] cài shēn
qīng é chéng ruì        zhèng cǎn cǎn hán tóng yún qiān        jiǎn shuǐ fēi huā jiàn jiàn yáo yīng cuì jun1 shēng        suì guǎn jìng shēn jīn bàn yǎn zhòng lián chuí        míng chuāng wài        bàn shū méi xiāo xiāng        yōu rén dāng        xǐng hún zhào yǐng yǒng lòu chóu mèi        qiáng qīng zūn yōng tiān bǎo shuí huì àn rán qíng wèi        xìng yǒu shǎng xīn rén nài zhǐ chǐ zhòng mén shēn        jīn        suàn rěn jiāo nóng xiāng yuān bèi       
喜迁莺·青娥呈瑞注音
  • qiān
    yīng
    ·
    ·
    qīng
    é
    chéng
    ruì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cài
    shēn
  • qīng
    é
    chéng
    ruì
    zhèng
    cǎn
    cǎn
    hán
    tóng
    yún
    qiān
    jiǎn
    shuǐ
    fēi
    huā
    jiàn
    jiàn
    yáo
    yīng
    cuì
    jun1
    shēng
    suì
    guǎn
    jìng
    shēn
    jīn
    bàn
    yǎn
    zhòng
    lián
    chuí
    míng
    chuāng
    wài
    bàn
    shū
    méi
    xiāo
    xiāng
    yōu
    rén
    dāng
    xǐng
    hún
    zhào
    yǐng
    yǒng
    lòu
    chóu
    mèi
    qiáng
    qīng
    zūn
    yōng
    tiān
    bǎo
    shuí
    huì
    àn
    rán
    qíng
    wèi
    xìng
    yǒu
    shǎng
    xīn
    rén
    nài
    zhǐ
    chǐ
    zhòng
    mén
    shēn
    jīn
    suàn
    rěn
    jiāo
    nóng
    xiāng
    yuān
    bèi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1