程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」
《喜迁莺·一天风露》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写风|写人|写云|

一天风露,喜初行弹压,人间残暑。

金母此时,云軿先绛,又见枢星光吐。

人道鸿濛逢日,可是东方明处。

更天上、走王人络绎,仪鸾琼醑。

听语。

更希举。

试把皇朝、盛事都来数。

当日鳌头,皇扉侍母,绿发方瞳□□。

更有飞凫王季,往往文星再聚。

浑休问,但回班千岁,貂蝉成谱。

拼音
qiān yīng · · tiān fēng
[ [ sòng cháo ] ] chéng
tiān fēng chū háng dàn rén jiān cán shǔ        jīn shí yún pēng 軿 xiān jiàng yòu jiàn shū xīng guāng        rén dào hóng 鸿 méng féng shì dōng fāng míng chù        gèng tiān shàng zǒu wáng rén luò luán qióng        tīng        gèng        shì huáng cháo shèng shì dōu lái shù        dāng áo tóu huáng fēi shì 绿 fāng tóng        gèng yǒu fēi wáng wǎng wǎng wén xīng zài        hún xiū wèn dàn huí bān qiān suì diāo chán chéng       
喜迁莺·一天风露注音
  • qiān
    yīng
    ·
    ·
    tiān
    fēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • tiān
    fēng
    chū
    háng
    dàn
    rén
    jiān
    cán
    shǔ
    jīn
    shí
    yún
    pēng
    軿
    xiān
    jiàng
    yòu
    jiàn
    shū
    xīng
    guāng
    rén
    dào
    hóng
    鸿
    méng
    féng
    shì
    dōng
    fāng
    míng
    chù
    gèng
    tiān
    shàng
    zǒu
    wáng
    rén
    luò
    luán
    qióng
    tīng
    gèng
    shì
    huáng
    cháo
    shèng
    shì
    dōu
    lái
    shù
    dāng
    áo
    tóu
    huáng
    fēi
    shì
    绿
    fāng
    tóng
    gèng
    yǒu
    fēi
    wáng
    wǎng
    wǎng
    wén
    xīng
    zài
    hún
    xiū
    wèn
    dàn
    huí
    bān
    qiān
    suì
    diāo
    chán
    chéng