晁端礼(1046~1113) 北宋词人。名一作元礼。字次膺。开德府清丰县(今属河南)人,因其父葬于济州任城(今山东济宁),遂为任城人。一说徙家彭门(今江苏徐州)。晁补之称他为十二叔,常与唱和。神宗熙宁六年(1073)举进士,历单州城武主簿、瀛州防御推官,知州平恩县,官满授泰宁军节度推官,迁知大名府莘县事。因得罪上司,废徙达30年之久。徽宗政和三年(1113),由于蔡京举荐,应诏来到京城。适逢宫禁中莲荷初生,他进《并蒂芙蓉》词,大得徽宗称赏。于是以承事郎为大晟府协律。黄称他"与万俟雅言(咏)齐名,按月律进词"(《唐宋诸贤绝妙词选》卷七)。未及供职即病逝。

晁端礼其它作品精选

zuopinjingxuan

《上林春-一落萦·一》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:晁端礼 | 类型:

相识来来,真个为伊,尽把精神役破。

谛殢性□,娇痴做处,双眉镇长愁销。

为伊恁地、便诸事、自来饶过。

暂时间未觑得,又早孜煎无那。

想从来、性气恁麽。

那堪更等闲,经时抛亸。

料得那里、千僝万僽,嗔我也思量我。

再归见了,算应是、絮得些个。

但初心、尚未改,任从摧挫。

拼音
shàng lín chūn - - luò yíng · ·
[ [ sòng cháo ] ] cháo duān
xiàng shí lái lái zhēn wéi jìn jīng shén        xìng jiāo chī zuò chù shuāng méi zhèn zhǎng chóu xiāo        wéi nín biàn 便 zhū shì lái ráo guò        zàn shí jiān wèi yòu zǎo jiān        xiǎng cóng lái xìng nín me        kān gèng děng xián jīng shí pāo duǒ        liào qiān zhuàn wàn zhōu chēn liàng        zài guī jiàn le suàn yīng shì xiē        dàn chū xīn shàng wèi gǎi rèn cóng cuī cuò       
上林春-一落萦·一注音
  • shàng
    lín
    chūn
    -
    -
    luò
    yíng
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    duān
  • xiàng
    shí
    lái
    lái
    zhēn
    wéi
    jìn
    jīng
    shén
    xìng
    jiāo
    chī
    zuò
    chù
    shuāng
    méi
    zhèn
    zhǎng
    chóu
    xiāo
    wéi
    nín
    biàn
    便
    zhū
    shì
    lái
    ráo
    guò
    zàn
    shí
    jiān
    wèi
    yòu
    zǎo
    jiān
    xiǎng
    cóng
    lái
    xìng
    nín
    me
    kān
    gèng
    děng
    xián
    jīng
    shí
    pāo
    duǒ
    liào
    qiān
    zhuàn
    wàn
    zhōu
    chēn
    liàng
    zài
    guī
    jiàn
    le
    suàn
    yīng
    shì
    xiē
    dàn
    chū
    xīn
    shàng
    wèi
    gǎi
    rèn
    cóng
    cuī
    cuò