吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。

吴潜其它作品精选

zuopinjingxuan

《三用喜雪韵呈同官诸丈不敢辍禁物之令也二首·零》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:

光浮暗室不因虚,冻笔难呵且罢书。

可是羞明宜夜后,何妨等伴到春初。

累茵合念闾阎苦,返棹非於故旧疎。

堪笑老禅功用狭,但能分食饲猨狙。

拼音
sān yòng xuě yùn chéng tóng guān zhū zhàng gǎn chuò jìn zhī lìng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] qián
guāng àn shì yīn dòng nán qiě shū        shì xiū míng hòu fáng děng bàn dào chūn chū        lèi yīn niàn yán fǎn zhào fēi jiù shū        kān xiào lǎo chán gōng yòng xiá dàn néng fèn shí yuán       
三用喜雪韵呈同官诸丈不敢辍禁物之令也二首·零注音
  • sān
    yòng
    xuě
    yùn
    chéng
    tóng
    guān
    zhū
    zhàng
    gǎn
    chuò
    jìn
    zhī
    lìng
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • guāng
    àn
    shì
    yīn
    dòng
    nán
    qiě
    shū
    shì
    xiū
    míng
    hòu
    fáng
    děng
    bàn
    dào
    chūn
    chū
    lèi
    yīn
    niàn
    yán
    fǎn
    zhào
    fēi
    jiù
    shū
    kān
    xiào
    lǎo
    chán
    gōng
    yòng
    xiá
    dàn
    néng
    fèn
    shí
    yuán