张伯端(公元983年— 1082年),一说(公元984年—1082年),道教南宗初祖,字平叔,号紫阳、紫阳山人,后改名用成(或用诚)。人称“悟真先生”,传为“紫玄真人”,又尊为“紫阳真人”。临海(今属浙江)人。自幼博览群书,学贯古今中外,涉猎诸种方术。张伯端与杏林翠玄真人石泰、道光紫贤真人薛式、泥丸翠虚真人陈楠、琼炫紫虚真人白玉蟾被奉为“全真道南五祖”(“北五祖”为:东华帝君王玄甫、正阳帝君钟离权、纯阳帝君吕洞宾、纯佑帝君刘海蟾、辅极帝君王重阳)。张伯端真人之师为刘海蟾,桂林刘仲远真人系张伯端真人所度化。

张伯端其它作品精选

zuopinjingxuan

《七言四韵十六首·十一》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:张伯端 | 类型:写人|写草|

人人尽有长生药,自是愚迷枉摆抛。

甘露降时天地合,黄芽生处坎离交。

井蛙应谓无龙窟,篱鶠争知有凤巢。

丹熟自然金满屋,何须寻草学烧茅。

拼音
yán yùn shí liù shǒu · · shí
[ [ sòng cháo ] ] zhāng duān
rén rén jìn yǒu zhǎng shēng yào shì wǎng bǎi pāo        gān jiàng shí tiān huáng shēng chù kǎn jiāo        jǐng yīng wèi lóng yǎn zhēng zhī yǒu fèng cháo        dān shú rán jīn mǎn xún cǎo xué shāo máo       
七言四韵十六首·十一注音
  • yán
    yùn
    shí
    liù
    shǒu
    ·
    ·
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
    duān
  • rén
    rén
    jìn
    yǒu
    zhǎng
    shēng
    yào
    shì
    wǎng
    bǎi
    pāo
    gān
    jiàng
    shí
    tiān
    huáng
    shēng
    chù
    kǎn
    jiāo
    jǐng
    yīng
    wèi
    lóng
    yǎn
    zhēng
    zhī
    yǒu
    fèng
    cháo
    dān
    shú
    rán
    jīn
    mǎn
    xún
    cǎo
    xué
    shāo
    máo