(415—453)南朝宋琅邪临沂人,字景玄。王弘侄。善属文,能书画,兼解音律、医方、阴阳术数。初为始兴王刘浚友。微素无宦情,江湛举为吏部郎,不就。与何偃书,深言尘外之适。常住门屋一间,寻书玩古,终日端坐,床席皆生尘埃,惟坐处独净。弟有疾,微躬自处疗,以服药失度卒。深自咎恨,发病不复自疗,弟卒后四旬亦终。
《哭韩夫人》
分享数: 1
朝代:明朝 | 作者:王微 | 类型:

乍闻埋玉已三年,墓产神芝舌产莲。

记得夙生曾受记,只教不住鬘持天。

拼音
hán rén
[ [ míng cháo ] ] wáng wēi
zhà wén mái sān nián chǎn shén zhī shé chǎn lián        shēng céng shòu zhī jiāo zhù mán chí tiān       
哭韩夫人注音
  • hán
    rén
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    wēi
  • zhà
    wén
    mái
    sān
    nián
    chǎn
    shén
    zhī
    shé
    chǎn
    lián
    shēng
    céng
    shòu
    zhī
    jiāo
    zhù
    mán
    chí
    tiān