叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《哭郑丈四首》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写人|

插架轴三万,撑肠卷五千。

京都通百郡,溟渤汇群川。

深浅人随汲,东西意各便。

后生无复见,媚学谩跹跹。

拼音
zhèng zhàng shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
chā jià zhóu sān wàn chēng cháng juàn qiān        jīng dōu tōng bǎi jun4 míng huì qún chuān        shēn qiǎn rén suí dōng 西 biàn 便        hòu shēng jiàn mèi xué màn xiān xiān       
哭郑丈四首注音
  • zhèng
    zhàng
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • chā
    jià
    zhóu
    sān
    wàn
    chēng
    cháng
    juàn
    qiān
    jīng
    dōu
    tōng
    bǎi
    jun4
    míng
    huì
    qún
    chuān
    shēn
    qiǎn
    rén
    suí
    dōng
    西
    biàn
    便
    hòu
    shēng
    jiàn
    mèi
    xué
    màn
    xiān
    xiān