(1087—1154)宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。
《哭李清卿侍郎·一》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:王洋 | 类型:写云|

金石虽云久,精诚谅不移。

但期忠可仗,谁谓敌谁知。

吁极天应泣,难谌信有亏。

报君如不尽,祸福定虚辞。

拼音
qīng qīng shì láng · ·
[ [ sòng cháo ] ] wáng yáng
jīn shí suī yún jiǔ jīng chéng liàng        dàn zhōng zhàng shuí wèi shuí zhī        tiān yīng nán chén xìn yǒu kuī        bào jun1 jìn huò dìng       
哭李清卿侍郎·一注音
  • qīng
    qīng
    shì
    láng
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    yáng
  • jīn
    shí
    suī
    yún
    jiǔ
    jīng
    chéng
    liàng
    dàn
    zhōng
    zhàng
    shuí
    wèi
    shuí
    zhī
    tiān
    yīng
    nán
    chén
    xìn
    yǒu
    kuī
    bào
    jun1
    jìn
    huò
    dìng