(1236—?)台州宁海人,字舜侯,一字景薛。理宗宝祐四年进士。仕终承直郎。尝以文见吴子良,子良称其异禀灵识,如汉之贾谊。后以文学名。宋亡不仕,避地奉化,与戴表元友善,表元之学,得力于岳祥为多。尝读书于阆风台,人称阆风先生。著述统名《阆风集》。► 舒岳祥的诗文(840篇)
《哭李实甫》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:舒岳祥 | 类型:写人|人生|

帝阍尝再叩,龙颔竟难攀。

帙散萤千点,诗留豹一斑。

人生会有极,吾道几曾还。

藏我择轩记,名垂天地间。

拼音
shí
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
hūn cháng zài kòu lóng hàn jìng nán pān        zhì sàn yíng qiān diǎn shī liú bào bān        rén shēng huì yǒu dào céng hái        cáng xuān míng chuí tiān jiān       
哭李实甫注音
  • shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • hūn
    cháng
    zài
    kòu
    lóng
    hàn
    jìng
    nán
    pān
    zhì
    sàn
    yíng
    qiān
    diǎn
    shī
    liú
    bào
    bān
    rén
    shēng
    huì
    yǒu
    dào
    céng
    hái
    cáng
    xuān
    míng
    chuí
    tiān
    jiān