曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。
《哀孤鸫》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写雨|写雪|写人|凄凉|池塘|写草|洞庭|

哀孤鸿,孤鸿杳何所。

坚冰合洞庭,积雪满南楚。

吊影破寒空,凄凉宿烟雨。

上林衰草暗池塘,衡岳居人杂豺虎。

县官下诏收箭工,缯缴高张求劲羽。

稻粱粒粒心输军,饮啄号呼困秋浦。

至今燕代满胡儿,每欲归飞畏弓弩。

畏弓弩,谁能为我驱胡虏。

胡虏驱除汉道昌,一身虽困忘辛苦。

拼音
āi dōng
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
āi hóng 鸿 hóng 鸿 yǎo suǒ        jiān bīng dòng tíng xuě mǎn nán chǔ        diào yǐng hán kōng liáng xiǔ 宿 yān        shàng lín shuāi cǎo àn chí táng héng yuè rén chái        xiàn guān xià zhào shōu jiàn gōng zēng jiǎo gāo zhāng qiú jìn        dào liáng xīn shū jun1 yǐn zhuó hào kùn qiū        zhì jīn yàn dài mǎn ér měi guī fēi wèi gōng        wèi gōng shuí néng wéi        chú hàn dào chāng shēn suī kùn wàng xīn       
哀孤鸫注音
  • āi
    dōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • āi
    hóng
    鸿
    hóng
    鸿
    yǎo
    suǒ
    jiān
    bīng
    dòng
    tíng
    xuě
    mǎn
    nán
    chǔ
    diào
    yǐng
    hán
    kōng
    liáng
    xiǔ
    宿
    yān
    shàng
    lín
    shuāi
    cǎo
    àn
    chí
    táng
    héng
    yuè
    rén
    chái
    xiàn
    guān
    xià
    zhào
    shōu
    jiàn
    gōng
    zēng
    jiǎo
    gāo
    zhāng
    qiú
    jìn
    dào
    liáng
    xīn
    shū
    jun1
    yǐn
    zhuó
    hào
    kùn
    qiū
    zhì
    jīn
    yàn
    dài
    mǎn
    ér
    měi
    guī
    fēi
    wèi
    gōng
    wèi
    gōng
    shuí
    néng
    wéi
    chú
    hàn
    dào
    chāng
    shēn
    suī
    kùn
    wàng
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1