(1236—?)台州宁海人,字舜侯,一字景薛。理宗宝祐四年进士。仕终承直郎。尝以文见吴子良,子良称其异禀灵识,如汉之贾谊。后以文学名。宋亡不仕,避地奉化,与戴表元友善,表元之学,得力于岳祥为多。尝读书于阆风台,人称阆风先生。著述统名《阆风集》。► 舒岳祥的诗文(840篇)
《咏竹拂子谢潘可大》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:舒岳祥 | 类型:写马|写人|

天封竹拂子,赠我意何勤。

白马惟余鬣,苍蝇合避人。

柄双疑共产,身粉止留筋。

可鄙棕毛贱,堪同尘尾珍。

书斋添道气,入室许嘉宾。

拼音
yǒng zhú xiè pān
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
tiān fēng zhú zèng qín        bái wéi liè cāng yíng rén        bǐng shuāng gòng chǎn shēn fěn zhǐ liú jīn        zōng máo jiàn kān tóng chén wěi zhēn        shū zhāi tiān dào shì jiā bīn       
咏竹拂子谢潘可大注音
  • yǒng
    zhú
    xiè
    pān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • tiān
    fēng
    zhú
    zèng
    qín
    bái
    wéi
    liè
    cāng
    yíng
    rén
    bǐng
    shuāng
    gòng
    chǎn
    shēn
    fěn
    zhǐ
    liú
    jīn
    zōng
    máo
    jiàn
    kān
    tóng
    chén
    wěi
    zhēn
    shū
    zhāi
    tiān
    dào
    shì
    jiā
    bīn