宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。

宋祁其它作品精选

zuopinjingxuan

《咏史》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:宋祁 | 类型:写马|写人|

古有容容福,人讥龊龊员。

生能巧非奏,死戒直如弦。

欲重高门地,非论媚灶天。

诗书大儒冢,丝竹后堂旃。

东阁翻刍马,西园竊富钱。

道谋谁执咎,户選不因贤。

朱鼓成妖日,羌鹖入贺年。

须防反室诏,终取阖门怜。

异日讒成锦,先时默似蝉。

空贻后人叹,流涕掩青编。

拼音
yǒng shǐ
[ [ sòng cháo ] ] sòng
yǒu róng róng rén chuò chuò yuán        shēng néng qiǎo fēi zòu jiè zhí xián        zhòng gāo mén fēi lùn mèi zào tiān        shī shū zhǒng zhú hòu táng zhān        dōng fān chú 西 yuán qiè qián        dào móu shuí zhí jiù xuǎn yīn xián        zhū chéng yāo qiāng nián        fáng fǎn shì zhào zhōng mén lián        chán chéng jǐn xiān shí chán        kōng hòu rén tàn liú yǎn qīng biān       
咏史注音
  • yǒng
    shǐ
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    sòng
  • yǒu
    róng
    róng
    rén
    chuò
    chuò
    yuán
    shēng
    néng
    qiǎo
    fēi
    zòu
    jiè
    zhí
    xián
    zhòng
    gāo
    mén
    fēi
    lùn
    mèi
    zào
    tiān
    shī
    shū
    zhǒng
    zhú
    hòu
    táng
    zhān
    dōng
    fān
    chú
    西
    yuán
    qiè
    qián
    dào
    móu
    shuí
    zhí
    jiù
    xuǎn
    yīn
    xián
    zhū
    chéng
    yāo
    qiāng
    nián
    fáng
    fǎn
    shì
    zhào
    zhōng
    mén
    lián
    chán
    chéng
    jǐn
    xiān
    shí
    chán
    kōng
    hòu
    rén
    tàn
    liú
    yǎn
    qīng
    biān