常衮登第后由太子正字授补阙起居郎,永泰元年(765年)授中书舍人。广德元年(763年)以右补阙充翰林学士,不久任考功员外郎。期间宦官鱼朝恩恃宠专权,群臣竞献珠宝邀宠,常衮上书曰:所贡宝物,源出于民,是敛怨以媚上也,请皆还之。代宗赞许,加封常衮为集贤院学士。大历九年(774年)升礼部侍郎。连续三年主科考。处事谨慎、墨守陈规。大历十二年(777年)拜相,杨绾病故后,独揽朝政。以文辞出众而又登科第为用人标准,堵塞买官之路。对朝中众官俸禄亦视其好恶而酌定。封河内郡公。德宗即位后,被贬为河南少尹,又贬为潮州刺史。不久为福建观察使。常衮注重教育,增设乡校,亲自讲授,闽地文风为之一振。建中四年(785年)死于任上。享年五...
《咏冬瑰花(奉和中书李舍人昆季咏寄徐郎中之》
分享数: 5
朝代:唐朝 | 作者:常衮 | 类型:写雨|写风|夕阳|

独鹤寄烟霜,双鸾思晚芳。

旧阴依谢宅,新艳出萧墙。

蝶散摇轻露,莺衔入夕阳。

雨朝胜濯锦,风夜剧焚香。

丽日千层艳,孤霞一片光。

密来惊叶少,动处觉枝长。

布影期高赏,留春为远方。

尝闻赠琼玖,叨和愧升堂。

拼音
yǒng dōng guī huā fèng zhōng shū shě rén kūn yǒng láng zhōng zhī
[ [ táng cháo ] ] cháng gǔn
yān shuāng shuāng luán wǎn fāng        jiù yīn xiè zhái xīn yàn chū xiāo qiáng        dié sàn yáo qīng yīng xián yáng        cháo shèng zhuó jǐn fēng fén xiāng        qiān céng yàn xiá piàn guāng        lái jīng shǎo dòng chù jiào zhī zhǎng        yǐng gāo shǎng liú chūn wéi yuǎn fāng        cháng wén zèng qióng jiǔ dāo kuì shēng táng       
咏冬瑰花(奉和中书李舍人昆季咏寄徐郎中之注音
  • yǒng
    dōng
    guī
    huā
    fèng
    zhōng
    shū
    shě
    rén
    kūn
    yǒng
    láng
    zhōng
    zhī
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    cháng
    gǔn
  • yān
    shuāng
    shuāng
    luán
    wǎn
    fāng
    jiù
    yīn
    xiè
    zhái
    xīn
    yàn
    chū
    xiāo
    qiáng
    dié
    sàn
    yáo
    qīng
    yīng
    xián
    yáng
    cháo
    shèng
    zhuó
    jǐn
    fēng
    fén
    xiāng
    qiān
    céng
    yàn
    xiá
    piàn
    guāng
    lái
    jīng
    shǎo
    dòng
    chù
    jiào
    zhī
    zhǎng
    yǐng
    gāo
    shǎng
    liú
    chūn
    wéi
    yuǎn
    fāng
    cháng
    wén
    zèng
    qióng
    jiǔ
    dāo
    kuì
    shēng
    táng