(1021—1110)成都人,字醇翁。第进士。累迁凤州别驾。王安石当国,擢为梓州路提举常平。上疏力言新法不便,宁愿罢归故官。后知蜀州,又论茶法害民,遂谢事去。► 吴师孟的诗文(18篇)
《和韩绛游鸿庆寺》
分享数: 8
朝代:宋朝 | 作者:吴师孟 | 类型:写马|写人|岁月|

十里东郊道,兹游岁月深。

参僚从行府,高会适丛林。

穉子喧沽玉,春姬笑子金。

咳珠僧护宝,醉弁客遗簪。

天赐连宵泽,民欢毕昼阴。

分明造物手,自在出尘心。

非相虽无住,残芳尚可寻。

都人望旋旆,车马又駸駸。

拼音
hán jiàng yóu hóng 鸿 qìng
[ [ sòng cháo ] ] shī mèng
shí dōng jiāo dào yóu suì yuè shēn        cān liáo cóng háng gāo huì shì cóng lín        xuān chūn xiào jīn        zhū sēng bǎo zuì biàn zān        tiān lián xiāo mín huān zhòu yīn        fèn míng zào shǒu zài chū chén xīn        fēi xiàng suī zhù cán fāng shàng xún        dōu rén wàng xuán pèi chē yòu qīn qīn       
和韩绛游鸿庆寺注音
  • hán
    jiàng
    yóu
    hóng
    鸿
    qìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shī
    mèng
  • shí
    dōng
    jiāo
    dào
    yóu
    suì
    yuè
    shēn
    cān
    liáo
    cóng
    háng
    gāo
    huì
    shì
    cóng
    lín
    xuān
    chūn
    xiào
    jīn
    zhū
    sēng
    bǎo
    zuì
    biàn
    zān
    tiān
    lián
    xiāo
    mín
    huān
    zhòu
    yīn
    fèn
    míng
    zào
    shǒu
    zài
    chū
    chén
    xīn
    fēi
    xiàng
    suī
    zhù
    cán
    fāng
    shàng
    xún
    dōu
    rén
    wàng
    xuán
    pèi
    chē
    yòu
    qīn
    qīn