(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《和陶渊明饮酒(二十首。并序)·四》
分享数: 2
朝代:明朝 | 作者:戴良 | 类型:

我如北塞驹,困此东南道。

有力不获骋,长鸣至于老。

苒苒阴阳移,万物递荣槁。

既无腾化术,此身岂长好。

一朝委运往,恐遂失吾宝。

何当携曲生,纵浪游八表。

拼音
táo yuān míng yǐn jiǔ èr shí shǒu bìng · ·
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
běi sāi kùn dōng nán dào        yǒu huò chěng zhǎng míng zhì lǎo        rǎn rǎn yīn yáng wàn róng gǎo        téng huà shù shēn zhǎng hǎo        cháo wěi yùn wǎng kǒng suí shī bǎo        dāng xié shēng zòng làng yóu biǎo       
和陶渊明饮酒(二十首。并序)·四注音
  • táo
    yuān
    míng
    yǐn
    jiǔ
    èr
    shí
    shǒu
    bìng
    ·
    ·
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • běi
    sāi
    kùn
    dōng
    nán
    dào
    yǒu
    huò
    chěng
    zhǎng
    míng
    zhì
    lǎo
    rǎn
    rǎn
    yīn
    yáng
    wàn
    róng
    gǎo
    téng
    huà
    shù
    shēn
    zhǎng
    hǎo
    cháo
    wěi
    yùn
    wǎng
    kǒng
    suí
    shī
    bǎo
    dāng
    xié
    shēng
    zòng
    làng
    yóu
    biǎo