(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《和陶渊明杂诗(六首。以下《越游稿》)·三》
分享数: 3
朝代:明朝 | 作者:戴良 | 类型:写人|

东汉有两士,幼安与程喜。

爰得交友心,知音乃余事。

伯牙绝其弦,岂亦会斯意。

如何百代下,不与昔人值。

涉江采芳馨,颓波正奔驶。

四顾无寄者,三嗅复弃置。

拼音
táo yuān míng shī liù shǒu xià yuè yóu gǎo 稿 · · sān
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
dōng hàn yǒu liǎng shì yòu ān chéng        yuán jiāo yǒu xīn zhī yīn nǎi shì        jué xián huì        bǎi dài xià rén zhí        shè jiāng cǎi fāng xīn tuí zhèng bēn shǐ        zhě sān xiù zhì       
和陶渊明杂诗(六首。以下《越游稿》)·三注音
  • táo
    yuān
    míng
    shī
    liù
    shǒu
    xià
    yuè
    yóu
    gǎo
    稿
    ·
    ·
    sān
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • dōng
    hàn
    yǒu
    liǎng
    shì
    yòu
    ān
    chéng
    yuán
    jiāo
    yǒu
    xīn
    zhī
    yīn
    nǎi
    shì
    jué
    xián
    huì
    bǎi
    dài
    xià
    rén
    zhí
    shè
    jiāng
    cǎi
    fāng
    xīn
    tuí
    zhèng
    bēn
    shǐ
    zhě
    sān
    xiù
    zhì