(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《和陶渊明杂诗(六首。以下《越游稿》)·二》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:戴良 | 类型:写风|写山|写人|

大钧播万类,飘忽如风尘。

为物在世中,倏焉成我身。

弟兄与妻子,于前定何亲。

生同屋室处,死与丘山邻。

彼苍无私力,宵尽已复晨。

独有路旁堠,长阅往来人。

拼音
táo yuān míng shī liù shǒu xià yuè yóu gǎo 稿 · · èr
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
jun1 wàn lèi piāo fēng chén        wéi zài shì zhōng shū yān chéng shēn        xiōng qián dìng qīn        shēng tóng shì chù qiū shān lín        cāng xiāo jìn chén        yǒu páng hòu zhǎng yuè wǎng lái rén       
和陶渊明杂诗(六首。以下《越游稿》)·二注音
  • táo
    yuān
    míng
    shī
    liù
    shǒu
    xià
    yuè
    yóu
    gǎo
    稿
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • jun1
    wàn
    lèi
    piāo
    fēng
    chén
    wéi
    zài
    shì
    zhōng
    shū
    yān
    chéng
    shēn
    xiōng
    qián
    dìng
    qīn
    shēng
    tóng
    shì
    chù
    qiū
    shān
    lín
    cāng
    xiāo
    jìn
    chén
    yǒu
    páng
    hòu
    zhǎng
    yuè
    wǎng
    lái
    rén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1