释宝昙(一一二九~一一九七),字少云,俗姓许,嘉定龙游(今四川乐山)人。幼习章句业,已而弃家从一时经论老师游。后出蜀,从大慧于径山、育王,又从东林卐庵、蒋山应庵,遂出世,住四明仗锡山。归蜀葬亲,住无为寺。复至四明,为史浩深敬,筑橘洲使居,因自号橘洲老人。宁宗庆元三年示寂,年六十九(本集卷一○《龛铭》)。昙为诗慕苏轼、黄庭坚,有《橘洲文集》十卷。《宝庆四明志》卷九有传。 宝昙诗,以日本东山天皇元禄十一年戊寅织田重兵卫仿宋刻本(藏日本内阁文库)为底本
《和陶彭泽咏二疏》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:释宝昙 | 类型:写风|写山|写人|人生|

人生天地间,宾鸿自来去。

岁晚洲渚空,稻粱适归趣。

秋风在羽翮,吾宁且高举。

老倒商山翁,为人作师傅。

二疏於此时,都人壮归路。

登车一慷慨,堕甑谁复顾。

黄金寿故人,不为乡曲誉。

明朝间其馀,曲蘖最先务。

径醉无缺供,馀欢话情愫。

贤愚贵通达,父子无悔悟。

先人有弊庐,衣食不足虑。

此道今寂寥,寄声谢朝著。

拼音
táo péng yǒng èr shū
[ [ sòng cháo ] ] shì bǎo tán
rén shēng tiān jiān bīn hóng 鸿 lái        suì wǎn zhōu zhǔ kōng dào liáng shì guī        qiū fēng zài níng qiě gāo        lǎo dǎo shāng shān wēng wéi rén zuò shī        èr shū shí dōu rén zhuàng guī        dēng chē kāng kǎi duò zèng shuí        huáng jīn shòu 寿 rén wéi xiāng        míng cháo jiān niè zuì xiān        jìng zuì quē gòng huān huà qíng        xián guì tōng huǐ        xiān rén yǒu shí        dào jīn liáo shēng xiè cháo zhe       
和陶彭泽咏二疏注音
  • táo
    péng
    yǒng
    èr
    shū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    bǎo
    tán
  • rén
    shēng
    tiān
    jiān
    bīn
    hóng
    鸿
    lái
    suì
    wǎn
    zhōu
    zhǔ
    kōng
    dào
    liáng
    shì
    guī
    qiū
    fēng
    zài
    níng
    qiě
    gāo
    lǎo
    dǎo
    shāng
    shān
    wēng
    wéi
    rén
    zuò
    shī
    èr
    shū
    shí
    dōu
    rén
    zhuàng
    guī
    dēng
    chē
    kāng
    kǎi
    duò
    zèng
    shuí
    huáng
    jīn
    shòu
    寿
    rén
    wéi
    xiāng
    míng
    cháo
    jiān
    niè
    zuì
    xiān
    jìng
    zuì
    quē
    gòng
    huān
    huà
    qíng
    xián
    guì
    tōng
    huǐ
    xiān
    rén
    yǒu
    shí
    dào
    jīn
    liáo
    shēng
    xiè
    cháo
    zhe

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1