吴芾(1104—1183),字明可,号湖山居士,浙江台州府人(现今浙江省台州市仙居县田市吴桥村)人。绍兴二年(1132)进士,官秘书正字,因揭露秦桧卖国专权被罢官。后任监察御史,上疏宋高宗自爱自强、励精图治。
《和陶咏二疏韵》
分享数: 4
朝代:宋朝 | 作者:吴芾 | 类型:写人|

世人躯宠荣,往往麾不去。

日已迫桑榆,驰婺方成趣。

谁肯急流中,便作冥鸿举。

屈指数哲人,在昔独疏傅。

万口共称贤,饯送塞归路。

天子亦嘉之,赐金示优顾。

渊明作此诗,端欲迷者悟,我观二疏高,岂无子孙虑。

挥金以自娱,益表清节著。

拼音
táo yǒng èr shū yùn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
shì rén chǒng róng wǎng wǎng huī        sāng chí fāng chéng        shuí kěn liú zhōng biàn 便 zuò míng hóng 鸿        zhǐ shù zhé rén zài shū        wàn kǒu gòng chēng xián jiàn sòng sāi guī        tiān jiā zhī jīn shì yōu        yuān míng zuò shī duān zhě guān èr shū gāo sūn        huī jīn biǎo qīng jiē zhe       
和陶咏二疏韵注音
  • táo
    yǒng
    èr
    shū
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fèi
  • shì
    rén
    chǒng
    róng
    wǎng
    wǎng
    huī
    sāng
    chí
    fāng
    chéng
    shuí
    kěn
    liú
    zhōng
    biàn
    便
    zuò
    míng
    hóng
    鸿
    zhǐ
    shù
    zhé
    rén
    zài
    shū
    wàn
    kǒu
    gòng
    chēng
    xián
    jiàn
    sòng
    sāi
    guī
    tiān
    jiā
    zhī
    jīn
    shì
    yōu
    yuān
    míng
    zuò
    shī
    duān
    zhě
    guān
    èr
    shū
    gāo
    sūn
    huī
    jīn
    biǎo
    qīng
    jiē
    zhe