范祖禹(1041-1098),字淳甫(淳,或作醇、纯,甫或作父),一字梦得,汉族,成都华阳人。生于宋仁宗康定二年,卒于哲宗元符元年,终年五十八岁。著名史学家,“三范修史”之一。祖禹著《唐鉴》十二卷,《帝学》八卷,《仁宗政典》六卷;而《唐鉴》深明唐三百年治乱,学者尊之,目为唐鉴公。《宋史本传》又著文集五十五卷,《宋史艺文志》并行于世。
《和钱穆父尚书蒋颖叔侍郎从驾景灵宫二首·零》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:范祖禹 | 类型:写景|写山|思归|山川|感时|

寝庙威神挟正元,初晨天仗下端门。

寒生碧瓦气葱郁,日丽琱舆景晏温。

霜露感时知世远,星辰拱极见君尊。

自怜多病思归客,唯有山川役梦魂。

拼音
qián shàng shū jiǎng yǐng shū shì láng cóng jià jǐng líng gōng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] fàn
qǐn miào wēi shén jiā zhèng yuán chū chén tiān zhàng xià duān mén        hán shēng cōng diāo jǐng yàn wēn        shuāng gǎn shí zhī shì yuǎn xīng chén gǒng jiàn jun1 zūn        lián duō bìng guī wéi yǒu shān chuān mèng hún       
和钱穆父尚书蒋颖叔侍郎从驾景灵宫二首·零注音
  • qián
    shàng
    shū
    jiǎng
    yǐng
    shū
    shì
    láng
    cóng
    jià
    jǐng
    líng
    gōng
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fàn
  • qǐn
    miào
    wēi
    shén
    jiā
    zhèng
    yuán
    chū
    chén
    tiān
    zhàng
    xià
    duān
    mén
    hán
    shēng
    cōng
    diāo
    jǐng
    yàn
    wēn
    shuāng
    gǎn
    shí
    zhī
    shì
    yuǎn
    xīng
    chén
    gǒng
    jiàn
    jun1
    zūn
    lián
    duō
    bìng
    guī
    wéi
    yǒu
    shān
    chuān
    mèng
    hún