南宋末期,南宋·理宗赵昀淳祐(1241-1252)年间为朝官,历官尚书郎,出知常州。约理宗开庆元年(1259年)罢官闲居,以诗文自娱,“自昆陵投绂归垂三十载”(见本集卷五《刘药庄诗集序》)。  元初时期,元·世祖孛儿只斤忽必烈至元十六年(1279,南宋·卫王赵昺祥兴二年)南宋灭亡,隐居不仕,闲居30余载,以诗文自娱。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。  元世祖孛儿只斤忽必烈至元二十六年(1289年),享年约80岁。著有《秋声集》、《秋声诗余》1卷,为退居后所作,今已散佚。清·四库馆臣据《永乐大典》辑为6卷,其中诗4卷(见本集卷首《元至元甲午重九日张之翰序》)刊于《国史经籍志》传于世。其诗以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校残本《永乐大典》。馆臣漏辑诗3首,附于卷末。

卫宗武其它作品精选

zuopinjingxuan

《和野渡春雪》
分享数: 7
朝代:宋朝 | 作者:卫宗武 | 类型:写山|写人|写梅|写云|

天教滕巽互驱驰,令下东皇莫敢违。

云擘碎绵迷眼界,山遮新黛抹腰围。

众芳被虐难争巧,二麦呈祥不用祈。

片片吹将入檐幕,佳人错认落梅飞。

拼音
chūn xuě
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
tiān jiāo téng xùn chí lìng xià dōng huáng gǎn wéi        yún suì mián yǎn jiè shān zhē xīn dài yāo wéi        zhòng fāng bèi nuè nán zhēng qiǎo èr mài chéng xiáng yòng        piàn piàn chuī jiāng yán jiā rén cuò rèn luò méi fēi       
和野渡春雪注音
  • chūn
    xuě
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    zōng
  • tiān
    jiāo
    téng
    xùn
    chí
    lìng
    xià
    dōng
    huáng
    gǎn
    wéi
    yún
    suì
    mián
    yǎn
    jiè
    shān
    zhē
    xīn
    dài
    yāo
    wéi
    zhòng
    fāng
    bèi
    nuè
    nán
    zhēng
    qiǎo
    èr
    mài
    chéng
    xiáng
    yòng
    piàn
    piàn
    chuī
    jiāng
    yán
    jiā
    rén
    cuò
    rèn
    luò
    méi
    fēi