刘宰(1167—1240)字平国,号漫塘病叟,镇江金坛(今属江苏)人 。绍熙元年(1190)举进士。历任州县,有能声。寻告归。理宗立,以为籍田令。迁太常丞,知宁国府,皆辞不就。端平间,时相收召誉望略尽,不能举者仅宰与崔与之二人。隐居三十年,于书无所不读。既卒,朝廷嘉其节,谥文清。宰为文淳古质直,著有《漫塘文集》三十六卷,《四库总目》又作有语录,并传于世。
《和邑大夫勸驾韵》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:刘宰 | 类型:写风|写人|写湖|

自笑当年躣冶金,老来文物见彬彬。

登名已喜多三邑,擢秀县知敌万人。

晴日琴堂开宴好,春风琼苑拜恩新。

惟馀卧病江湖客,坐看聊翩对玉宸。

拼音
quàn jià yùn
[ [ sòng cháo ] ] liú zǎi
xiào dāng nián jīn lǎo lái wén jiàn bīn bīn        dēng míng duō sān zhuó xiù xiàn zhī wàn rén        qíng qín táng kāi yàn hǎo chūn fēng qióng yuàn bài ēn xīn        wéi bìng jiāng zuò kàn liáo piān duì chén       
和邑大夫勸驾韵注音
  • quàn
    jià
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liú
    zǎi
  • xiào
    dāng
    nián
    jīn
    lǎo
    lái
    wén
    jiàn
    bīn
    bīn
    dēng
    míng
    duō
    sān
    zhuó
    xiù
    xiàn
    zhī
    wàn
    rén
    qíng
    qín
    táng
    kāi
    yàn
    hǎo
    chūn
    fēng
    qióng
    yuàn
    bài
    ēn
    xīn
    wéi
    bìng
    jiāng
    zuò
    kàn
    liáo
    piān
    duì
    chén