邓肃(1091~1132),字志宏,南剑沙县(今属福建)人。生于宋哲宗元祐六年,卒于宋高宗绍兴二年,年四十二岁。少警敏能文,善谈论。李纲见而奇之,相倡和,为忘年交,入太学。时东南贡花石纲,肃作诗十一章,言守令搜求扰民,被屏出学。钦宗立,召对便殿,补承务郎,授鸿胪寺簿。金人犯阙,被命诣金营,留五十日而还。张邦昌僭位,肃义不屈,奔赴南京,擢右正言。遇事感激,不三月,凡抗二十疏,言皆切当,多见采纳。会李纲罢相,上疏争之,干执政怒,罢归居家,绍兴二年(1132年)五月,携母避寇福唐(今福清),五月初九病逝,年仅41岁,归葬于邓墩。肃著有《栟榈集》三十卷,《挥尘后录》传于世。《闽沙邓氏族谱》载:邓肃,字志宏,父祖谷,...

邓肃其它作品精选

zuopinjingxuan

《和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首·六》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:邓肃 | 类型:写水|写人|

眼中儒生聊尔耳,仅免春闱饮墨水。

可怜四海万青衿,却愧建安六七子。

谁似丘侯独可人,日无千篇即怒嗔。

腐语陈言俱扫灭,奇文秀句出天真。

虎头固已称诗绝,更逢安石分工拙。

新诗为侯特发挥,照人之明鉴磨铁。

拼音
xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · · liù
[ [ sòng cháo ] ] dèng
yǎn zhōng shēng liáo ěr ěr jǐn miǎn chūn wéi yǐn shuǐ        lián hǎi wàn qīng jīn què kuì jiàn ān liù        shuí qiū hóu rén qiān piān chēn        chén yán sǎo miè wén xiù chū tiān zhēn        tóu chēng shī jué gèng féng ān shí fèn gōng zhuō        xīn shī wéi hóu huī zhào rén zhī míng jiàn tiě       
和谢吏部铁字韵三十四首·纪德十一首·六注音
  • xiè
    tiě
    yùn
    sān
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    liù
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    dèng
  • yǎn
    zhōng
    shēng
    liáo
    ěr
    ěr
    jǐn
    miǎn
    chūn
    wéi
    yǐn
    shuǐ
    lián
    hǎi
    wàn
    qīng
    jīn
    què
    kuì
    jiàn
    ān
    liù
    shuí
    qiū
    hóu
    rén
    qiān
    piān
    chēn
    chén
    yán
    sǎo
    miè
    wén
    xiù
    chū
    tiān
    zhēn
    tóu
    chēng
    shī
    jué
    gèng
    féng
    ān
    shí
    fèn
    gōng
    zhuō
    xīn
    shī
    wéi
    hóu
    huī
    zhào
    rén
    zhī
    míng
    jiàn
    tiě