叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《和答徐斯远兼简赵昌甫韩仲正》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写人|惆怅|

江东文士称数人,宝冠霞佩朝灵君。

卢敖善游指天去,吕望应招离海滨。

有书不止问无恙,平生怀抱陈案上。

会看作意鸣朝阳,阴狐夜短空惆怅。

拼音
yuǎn jiān jiǎn zhào chāng hán zhòng zhèng
[ [ sòng cháo ] ] shì
jiāng dōng wén shì chēng shù rén bǎo guàn xiá pèi cháo líng jun1        áo shàn yóu zhǐ tiān wàng yīng zhāo hǎi bīn        yǒu shū zhǐ wèn yàng píng shēng huái 怀 bào chén àn shàng        huì kàn zuò míng cháo yáng yīn duǎn kōng chóu chàng       
和答徐斯远兼简赵昌甫韩仲正注音
  • yuǎn
    jiān
    jiǎn
    zhào
    chāng
    hán
    zhòng
    zhèng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jiāng
    dōng
    wén
    shì
    chēng
    shù
    rén
    bǎo
    guàn
    xiá
    pèi
    cháo
    líng
    jun1
    áo
    shàn
    yóu
    zhǐ
    tiān
    wàng
    yīng
    zhāo
    hǎi
    bīn
    yǒu
    shū
    zhǐ
    wèn
    yàng
    píng
    shēng
    huái
    怀
    bào
    chén
    àn
    shàng
    huì
    kàn
    zuò
    míng
    cháo
    yáng
    yīn
    duǎn
    kōng
    chóu
    chàng