王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。

王迈其它作品精选

zuopinjingxuan

《和竹轩张史君来字韵二首·零》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:王迈 | 类型:岁月|写草|

一自都门拂袖来,意味岁月亦悠哉。

填波精卫功良苦,享乐鶢鶋心自猜。

老矣力衰难运甓,偶然兴到且传杯。

君侯若使居王所,片善还能采草莱。

拼音
zhú xuān zhāng shǐ jun1 lái yùn èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
dōu mén xiù lái wèi suì yuè yōu zāi        tián jīng wèi gōng liáng xiǎng yuán xīn cāi        lǎo shuāi nán yùn ǒu rán xìng dào qiě chuán bēi        jun1 hóu ruò shǐ 使 wáng suǒ piàn shàn hái néng cǎi cǎo lái       
和竹轩张史君来字韵二首·零注音
  • zhú
    xuān
    zhāng
    shǐ
    jun1
    lái
    yùn
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • dōu
    mén
    xiù
    lái
    wèi
    suì
    yuè
    yōu
    zāi
    tián
    jīng
    wèi
    gōng
    liáng
    xiǎng
    yuán
    xīn
    cāi
    lǎo
    shuāi
    nán
    yùn
    ǒu
    rán
    xìng
    dào
    qiě
    chuán
    bēi
    jun1
    hóu
    ruò
    shǐ
    使
    wáng
    suǒ
    piàn
    shàn
    hái
    néng
    cǎi
    cǎo
    lái