(1041—1097)宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。
《和竹元珍僧舍牡丹次韵》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:孔武仲 | 类型:写花|牡丹|艰难|

知到东邻赏牡丹,高僧防客颇艰难。

鲜妍自是天花种,僻静应无俗眼看。

叶似蟠桃相隐覆,蕊随飞蝶渐凋残。

新诗清苦如郊岛,肯羡侯家一醉欢。

拼音
zhú yuán zhēn sēng shě dān yùn
[ [ sòng cháo ] ] kǒng zhòng
zhī dào dōng lín shǎng dān gāo sēng fáng jiān nán        xiān yán shì tiān huā zhǒng jìng yīng yǎn kàn        pán táo xiàng yǐn ruǐ suí fēi dié jiàn diāo cán        xīn shī qīng jiāo dǎo kěn xiàn hóu jiā zuì huān       
和竹元珍僧舍牡丹次韵注音
  • zhú
    yuán
    zhēn
    sēng
    shě
    dān
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    kǒng
    zhòng
  • zhī
    dào
    dōng
    lín
    shǎng
    dān
    gāo
    sēng
    fáng
    jiān
    nán
    xiān
    yán
    shì
    tiān
    huā
    zhǒng
    jìng
    yīng
    yǎn
    kàn
    pán
    táo
    xiàng
    yǐn
    ruǐ
    suí
    fēi
    dié
    jiàn
    diāo
    cán
    xīn
    shī
    qīng
    jiāo
    dǎo
    kěn
    xiàn
    hóu
    jiā
    zuì
    huān