(1017—1080)宋福州候官人,字述古,人称古灵先生。与陈烈、周希孟、郑穆友称“四先生”,倡理学。仁宗庆历二年进士。神宗朝为侍御史知杂事,论青苗法不便,出知陈州、杭州。后以枢密直学士知通进、银台司兼侍读,判尚书都省。尝荐司马光、苏轼等三十三人。有《古灵集》。
《和程公辟红梅》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:陈襄 | 类型:写雪|写风|写人|

谁把繁英染绛脂,晓妆红淡腊前时。

栽培上苑无多地,嘱付行人第一枝。

朔雪有情相掩映,东风何事少嘘吹。

莫嫌冷落天涯远,他日和羹气味移。

拼音
chéng gōng hóng méi
[ [ sòng cháo ] ] chén xiāng
shuí fán yīng rǎn jiàng zhī xiǎo zhuāng hóng dàn qián shí        zāi péi shàng yuàn duō zhǔ háng rén zhī        shuò xuě yǒu qíng xiàng yǎn yìng dōng fēng shì shǎo chuī        xián lěng luò tiān yuǎn gēng wèi       
和程公辟红梅注音
  • chéng
    gōng
    hóng
    méi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    xiāng
  • shuí
    fán
    yīng
    rǎn
    jiàng
    zhī
    xiǎo
    zhuāng
    hóng
    dàn
    qián
    shí
    zāi
    péi
    shàng
    yuàn
    duō
    zhǔ
    háng
    rén
    zhī
    shuò
    xuě
    yǒu
    qíng
    xiàng
    yǎn
    yìng
    dōng
    fēng
    shì
    shǎo
    chuī
    xián
    lěng
    luò
    tiān
    yuǎn
    gēng
    wèi