hé
和
tián
田
bó
伯
qīng
清
jiàn
见
jì
寄
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
wú
吴
fèi
芾
kě
可
tàn
叹
rén
人
shēng
生
yǒu
有
xiàn
限
shēn
身
,
,
zhōng
终
cháo
朝
zhǎng
长
shì
是
kùn
困
xiāo
嚣
chén
尘
。
。
xiàng
向
lái
来
měi
每
kuì
愧
wéi
为
rén
人
yì
役
,
,
jīn
今
rì
日
fāng
方
néng
能
bǎo
保
wǒ
我
zhēn
真
。
。
xìng
幸
yǒu
有
yī
一
qiū
丘
kān
堪
bì
避
sú
俗
,
,
hé
何
fáng
妨
bǎi
百
suì
岁
zuò
作
jiān
閒
rén
人
。
。
gèng
更
fán
烦
miào
妙
jù
句
xiàng
相
bāo
褒
jiè
借
,
,
dùn
顿
jiào
觉
chái
柴
mén
门
nuǎn
暖
sì
似
chūn
春
。
。