(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《和沈休文双溪八咏·三》
分享数: 4
朝代:明朝 | 作者:戴良 | 类型:写风|写花|写鸟|

会圃临春风,春风弄新阳。

驱烟入间户,卷雾出虚堂。

响谷鸟将韵,穿林花度香。

逶迤动中闺,骀荡经洞房。

逐舞轻靡袖,传歌低绕梁。

所悲金玉躯,遂烁佳丽场。

时拂孤鸾镜,星鬓视飘扬。

拼音
shěn xiū wén shuāng yǒng · · sān
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
huì lín chūn fēng chūn fēng nòng xīn yáng        yān jiān juàn chū táng        xiǎng niǎo jiāng yùn chuān 穿 lín huā xiāng        wēi dòng zhōng guī dài dàng jīng dòng fáng        zhú qīng xiù chuán rào liáng        suǒ bēi jīn suí shuò jiā chǎng        shí luán jìng xīng bìn shì piāo yáng       
和沈休文双溪八咏·三注音
  • shěn
    xiū
    wén
    shuāng
    yǒng
    ·
    ·
    sān
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • huì
    lín
    chūn
    fēng
    chūn
    fēng
    nòng
    xīn
    yáng
    yān
    jiān
    juàn
    chū
    táng
    xiǎng
    niǎo
    jiāng
    yùn
    chuān
    穿
    lín
    huā
    xiāng
    wēi
    dòng
    zhōng
    guī
    dài
    dàng
    jīng
    dòng
    fáng
    zhú
    qīng
    xiù
    chuán
    rào
    liáng
    suǒ
    bēi
    jīn
    suí
    shuò
    jiā
    chǎng
    shí
    luán
    jìng
    xīng
    bìn
    shì
    piāo
    yáng