肤剥心枯岁月深,孙枝已解作龙吟。烈风吹起孤高韵,犹作峰头梁甫音。
《和杜少陵望岳一首》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:王奕 | 类型:写山|写鸟|

封禅七十二,万古事未了。

两仪一开辟,三观几昏晓。

自昔祖龙来,讫今歌凤鸟。

吾尝登东山,鲁亦未可小。

拼音
shǎo líng wàng yuè shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng
fēng chán shí èr wàn shì wèi le        liǎng kāi sān guān hūn xiǎo        lóng lái jīn fèng niǎo        cháng dēng dōng shān wèi xiǎo       
和杜少陵望岳一首注音
  • shǎo
    líng
    wàng
    yuè
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
  • fēng
    chán
    shí
    èr
    wàn
    shì
    wèi
    le
    liǎng
    kāi
    sān
    guān
    hūn
    xiǎo
    lóng
    lái
    jīn
    fèng
    niǎo
    cháng
    dēng
    dōng
    shān
    wèi
    xiǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1