(1319—1388)元明间常州府江阴人,字原吉。元至正中,作《河清颂》,台臣荐之,称疾辞。避乱于淞之青龙江,再迁上海乌泥泾,筑草堂以居,自号最闲园丁。辞张士诚征辟,而为之划策,使降元以拒朱氏。明洪武十五年以文学录用,有司敦迫上道,坚卧不起。自称席帽山人。诗多怀古伤今,于张氏之亡,颇多感慨。有《梧溪诗集》七卷,记载元、明之际人才国事,多史家所未备。
《和戍妇陈闻雁有感(四首)·一》
分享数: 5
朝代:元朝 | 作者:王逢 | 类型:题诗|

右诗题于华亭戍壁,张洙宗鲁曰:“陈,钱塘儒家女。

夫本县曹吏,因兵乱隶军籍,久在外。

或劝其往富室为女红,固不肯。

未几夫挈归里。

”原鲁及谢嘉维则俱和其诗。

羁雌见月可怜生,月落江昏过雁声。

不特题诗想夫婿,汉家多少玉关情。

拼音
shù chén wén yàn yǒu gǎn shǒu · ·
[ [ yuán cháo ] ] wáng féng
yòu shī huá tíng shù zhāng zhū zōng yuē chén qián táng jiā        běn xiàn cáo yīn bīng luàn jun1 jiǔ zài wài        huò quàn wǎng shì wéi hóng kěn        wèi qiè guī        yuán xiè jiā wéi shī        jiàn yuè lián shēng yuè luò jiāng hūn guò yàn shēng        shī xiǎng 婿 hàn jiā duō shǎo guān qíng       
和戍妇陈闻雁有感(四首)·一注音
  • shù
    chén
    wén
    yàn
    yǒu
    gǎn
    shǒu
    ·
    ·
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    féng
  • yòu
    shī
    huá
    tíng
    shù
    zhāng
    zhū
    zōng
    yuē
    chén
    qián
    táng
    jiā
    běn
    xiàn
    cáo
    yīn
    bīng
    luàn
    jun1
    jiǔ
    zài
    wài
    huò
    quàn
    wǎng
    shì
    wéi
    hóng
    kěn
    wèi
    qiè
    guī
    yuán
    xiè
    jiā
    wéi
    shī
    jiàn
    yuè
    lián
    shēng
    yuè
    luò
    jiāng
    hūn
    guò
    yàn
    shēng
    shī
    xiǎng
    婿
    hàn
    jiā
    duō
    shǎo
    guān
    qíng